Con trai lẻn vào phòng ngủ của mẹ làm tình trong chuyến đi du lịch

Mái tóc đen nhánh, vốn óng mượt, giờ rối bù xõa xuống vai, vài sợi dính vào gò má ướt át vì những giọt mồ hôi lạnh lăn dài từ thái dương. Anh mặc chiếc áo thun trắng bó sát, tôn lên cơ ngực rắn chắc và bờ vai rộng, quần jeans xanh đậm ôm lấy đôi chân dài, dáng vẻ vừa mạnh mẽ vừa dịu dàng. Đêm qua, sau khi Hoàng đạp nát chiếc USB của Nam, cô đã tưởng mọi thứ sẽ chấm dứt, nhưng sâu trong lòng, nỗi sợ vẫn bám riết, như một cái bóng vô hình không thể xua tan. Đêm qua, sau khi Hoàng đạp nát chiếc USB của Nam, cô đã tưởng mọi thứ sẽ chấm dứt, nhưng sâu trong lòng, nỗi sợ vẫn bám riết, như một cái bóng vô hình không thể xua tan. Sáng sớm ngày 29 tháng 11 năm 2025, tia nắng nhợt nhạt từ bầu trời phủ đầy mây xám xịt len lỏi qua lớp rèm vải mỏng manh trong căn nhà nhỏ của Thư, rọi xuống sàn gỗ bóng loáng, nơi những vệt sáng mờ nhạt trải dài như những vệt nước khô cạn trên kính. “Anh có bản sao clip, đẹp hơn ảnh này nhiều, em thấy sao?” Hắn cười khẩy, giọng trầm đầy đe dọa. Hoàng đặt tay lên tay cô, bàn tay anh ấm nóng bao lấy những ngón tay lạnh buốt của cô, giọng dịu nhưng kiên định: “Em yêu, nếu có gì, nói với anh, đừng sợ, anh ở đây mà.” Thư hít sâu, đôi môi mím chặt, cuối cùng không giấu nữa, cô thì thầm: “Anh, là Nam, hắn bảo em gặp hắn tối nay, nếu không hắn gửi ảnh nhà hàng cho anh.” Hoàng siết tay cô chặt hơn, đôi mắt anh thoáng tia giận cháy lên, nhưng giọng vẫn dịu dàng: “Hắn còn dám đe dọa em sao? Đêm qua, sau khi Hoàng đạp nát chiếc USB của Nam, cô đã tưởng mọi thứ sẽ chấm dứt, nhưng sâu trong lòng, nỗi sợ vẫn bám riết, như một cái bóng vô hình không thể xua tan. Anh đi cùng em tối nay, mình giải quyết dứt điểm, em đừng lo.”
Thư run, ngước lên nhìn anh, “Anh, em sợ hắn làm gì anh, em không muốn anh nguy