Em lễ tân vú bự xinh đẹp bị khách hàng bắt bú chim

Tiếng quạt máy ù ù trên bàn gỗ giữa phòng khách, luồng gió khô hanh thổi qua làm rèm cửa sổ vải cotton phất phơ như cánh chim lạc lối, chao đảo giữa trời không định hướng. Thư hoảng loạn, tay run làm điện thoại suýt rơi, “Hắn uy hiếp thật rồi, vì mình muốn chấm dứt sao?” Cô nhắn lại, ngón tay run gõ từng chữ, “Anh Nam, em không muốn tiếp tục, đừng gửi clip, em sẽ gặp anh nói rõ lần cuối,” lòng như nắng nhạt ngoài kia – sáng mà không ấm, chỉ làm rõ nỗi sợ đang giam cầm cô. Điện thoại rung lên, màn hình sáng hiện tên Hoàng. Thư thả lỏng nhắm nghiền mắt tận hưởng cơn dục vọng âm ỉ như ngọn gió thổi qua nắng nhạt, gieo vào lòng cô nỗi bất an khó dứt, liệu lần tới cô sẽ chống lại hay ngã vào tay hắn, câu hỏi treo lơ lửng như bóng mây trên bầu trời mờ nhạt. Mình không muốn chồng nhận ra điều gì đâu.”
Chưa kịp định thần, điện thoại rung lần nữa, tin nhắn từ Nam hiện lên như nhát dao lạnh buốt, “Thư, em tránh anh mấy ngày rồi, không trả lời thì anh gửi clip cho Hoàng xem, chiều nay 5 giờ gặp anh ở nhà hàng Ngọc Lan, đi ăn làm vài ly thôi, anh chỉ muốn gặp em” Kèm theo là ảnh chụp màn hình clip lúc khám thai – lồn cô ướt át dưới tay hắn, ánh mắt đờ đẫn vì khoái lạc, từng chi tiết như mũi kim đâm vào lòng cô. Thư quay lại ngồi lên cặc anh, nhún chậm, “Pạch… pạch…” cặc đâm sâu vào lồn, cô cong người, vú căng rung lên như sóng vỗ, núm vú lồi ra săn lại cứng ngắc, rồi nhún nhanh, “Pạch pạch pạch pạch,” rên dâm:
“Ư… anh… ơi em sướng quá…”
“Aaaa… sướng quá… sâu nữa đi anh…”
“Nhấp mông mạnh lên anh… đụ em mạnh lên… em nứng quá…”
Anh thâm dâm dục vang khắp phòng ư… ư… aa… aa…
Hoàng đổi thế, đè cô xuống, dập mạnh, “Pạch pạch pạch pạch,” bắt đầu khẩu dâm:
“Vợ đi chơi về nứng thế, bạn nào làm em ướt lồn vậy, khai thật đi?” Thư lấp liếm giọng đứt quãng:
“Dạ… không… có đâu anh, em…