Trừng phạt thằng con trai hư hỏng tuổi nổi loạn bằng tình dục

Thư ôm anh, lòng thêm rối, “Mình lại để Nam chạm vào, mình tệ thật, Hoàng tốt thế này sao mình lại như vậy chứ,” cô tự trách, khoái cảm với Nam vẫn âm ỉ, “Phải dừng lại, không được để xảy ra lần nào nữa, nếu không chắc chắn anh Hoàng sẽ biết.” Thư quay sang ôm bé Ngọc ngủ, tay run run, “Phải từ chối hắn ta thật dứt khoát, không để Hoàng nảy sinh nghi ngờ thêm,” nhưng nàng biết dục vọng như mưa dầm, có thể sẽ dẫn lối cô vào cám dỗ sâu hơn, mở ra căng thẳng kín đáo nhưng đầy kích thích ở phía trước. Dưới háng nước rỉ ra đã thấm qua quần lót nàng hốt hoảng không biết nó đã vậy từ khi nào. Hoàng gật đầu, cười hiền, “Vậy hả, cảm ơn anh quan tâm vợ và con em nha, anh ngồi chơi nha em lấy hồ sơ rồi đi làm tiếp đây” Hoàng vào phòng, ánh mắt thoáng nhìn Thư và Nam, một chút nghi hoặc lướt qua, dừng lại trên cặp vú lộ rõ đầu ti săn cứng do không mặc áo lót “Thư hơi lạ, nhưng chắc do mình nghĩ quá rồi,” anh tự nhủ, vẫn tin tưởng cô như mọi ngày. Hoàng có nhìn thấy không. Nam cười, “Ừ, anh ghé thăm Thư và bé, mưa lớn quá, ngại quá làm phiền vợ chồng em,” giọng tỉnh bơ. Rèm cửa sổ đóng kín, che đi khung cảnh mưa bụi bên ngoài, nhưng tiếng mưa vẫn len lỏi qua khe cửa, như nhắc Thư về dòng tin nhắn của Nam hai ngày trước – thứ đã gieo vào lòng cô một mầm mống bất an không thể dứt bỏ.
Thư đứng giữa phòng khách, tay cầm khăn lau nhà, đôi mắt mệt mỏi nhưng cơ thể vẫn gợi cảm theo cách đặc trưng của người phụ nữ sau sinh. Thư rên lớn:
“Ư… anh Nam… sướng quá… Nhưng không được đâu anh… em không muốn có lỗi với chồng nữa…”
“Dừng lại đi mà… em chịu không nổi…”
Tay phải cô bấu một bên vai anh ta chân trái gác lên bên còn lại, một chút lý trí mờ dần, khoái cảm lan tỏa, “Mình làm sao đây, sao lại để anh ta chạm vào nữa, cơ thể mình…